hoc ke toan,Hinh nen dep,Hinh dong,benh viem xoang,viem mui di ung
Một thằng “xe thồ” khác cầm chiếc kia giơ lên cao chờ lệnh. Cả phòng chợt đồng thanh vang lên tiếng “ù…ề…ề…ù…ù…ù…” như trong phim Bao công xử án. “Án” của gã “cưỡng bức” là bị đánh 18 “trượng”, cân xứng với số tháng mà gã phải thụ án. “Lệnh vừa ban, thằng “xe thồ” nện chiếc dép xốp thẳng vào “thằng nhỏ” của gã. “Bốp” một tiếng, gã “cưỡng bức” rú lên, khom người rút “của quý” khỏi “thớt” là chiếc dép xốp. Cả phòng cười rú lên dã man. Một thằng đạp vào mông gã “cưỡng bức” nói: “Còn 17 “trượng”. Cố lên con. Cả phòng cổ vũ nào”. Tiếng “ù…ề…ề…ù…ù…ù…” lại vang lên. Thụ được nửa số “trượng” thì gã “cưỡng bức” đã nước mắt nước mũi nhoè nhoẹt trên mặt. “Con giống” của gã đỏ tấy, sưng to gấp nhiều lần lúc thông thường. Cả lũ “mặt giặc” trong phòng cười hô hố đắc chí. áng gã đã già cả, không đủ sức “thụ án”, một thằng “sếp” tuyên bố cho hắn nợ, để dành “trò vui” cho hôm sau. Nhưng gã “cưỡng bức” vẫn chưa được tha, gã vẫn còn phải thực hiện một cuộc trình diễn nữa.
Một thằng hỏi: “Mày biết hát bài con chim non không?”. “Dạ em có ạ!”, gã cưỡng bức không dám khước từ. Thế là một thằng lấy dây chỉ, buộc “thằng nhỏ” của gã vào giữa sợi dây, 2 đầu buộc vào khuỷa tay. Thằng đó bắt gã vừa hát bài “Con chim non” vừa phải múa từ đầu phòng đến cuối phòng. Gã “cưỡng bức” vừa mếu máo hát, vừa phải dang tay ra làm động tác “chim vỗ cánh”. Cứ mỗi bước đi, gã phải “vỗ cánh” một lần. Gã trần như nhộng, trên đầu đã hai thứ tóc mà phải nhảy múa và hát “con chim non, trên cành cây, hót véo von…” trông hài hước hết sức.
Mỗi lần “vỗ cánh” cái “của nợ” đã sưng tấy của gã bị sợi dây chỉ giật bên này, kéo bên kia vô cùng khốn khổ. Đấy là chỉ em nhìn thấy khốn khổ, chứ đối với cái lũ “mặt giặc” kia thì đó là một tiết mục văn nghệ “đặc sắc” nhất thế giới. Chúng ôm bụng cười dao động, có thằng cười bò lăn bò càng, ngã cả xuống sàn bê tông. Em cũng phải cố mà cười theo vì sợ bọn chúng để ý “thái độ”.
No comments:
Post a Comment